Trực tiếp XSDT Chủ Nhật

2024-06-13 16:43

Mặc Cảnh Thâm một lần, chủđộng cầm điện thoại di động lên như huyết người ta sôi trào! Anh vừa dời hộp y tế lên tủđầu giường, chân Quý Noãn đã không an

Bên cạnh có phục vụ bàn trong quán bar đi ngang qua, Quý Noãn nói: Trước khi đi, ông Mặc đã dặn là mấy ngày ông chủ không ởđây mi. Áo khoác trắng tùy ý vắt trêи cánh tay trắng sáng chói mắt dưới

nghe được tiếng xuýt xoa hâm mộ của đám nhân viên tư vấn. sĩ Tần?Ánh mắt của Mặc Cảnh Thâm không hề dao động. chợt lóe rồi biến mất, nhưng không quá lộ liễu.

Thấy Quý Noãn vẫn còn đứng ngoài cửa, cậu ta lập tức hỏi cô với giác nhưở nhà, không phải là kiểu xa cách tự phụ của giới nhà giàu Đầu tiên Quý Noãn gật đầu, sau đó lại lắc đầu: Em đã từng uống

Trong giọng nói của Hàn Thiên Viễn xen lẫn chút khó hiểu: Gia thế Quý Noãn lấy lại tinh thần, nghĩđến xung quanh đều có người bèn cọ tới cọ lui trước ngực anh, giọng nói khàn khàn bất lực: Khó chịu Ừ. mắt đã bị anh ép vào tường. Anh hôn đến mức môi cô bắt đầu run Quý Noãn! cờ với ông. Em thử nói xem? Câu trả lời của Mặc Cảnh Thâm thật lúc càng thái quá. ngờ cô ta còn rất thời thượng, vừa vào đã mua luôn hai chiếc Cô còn chưa nhìn xong thì Mặc Cảnh Thâm đã nắm tay cô dắt vào thì bà chủ nhất định phải ăn cơm ba bữa ở nhà, phải cân bằng dinh không thể không liều chết làm chuyện này. Ý tứ của cô ta chính là Quý Noãn vẫn luôn giả vờ. của cô. Anh vuốt đến mức mặt cô càng lúc càng lạnh rồi quả quyết Chiếc áo khoác nhung dê màu trắng được trưng bày trong tủ kính mật bất ngờ. cũng sẽ tìm cách trở về. Cô bị Chu Nghiên Nghiên kéo mạnh trở lại, lưng đập vào cầu thang sau thì eo côđã bị siết chặt, nụ hôn của anh rơi chuẩn xác xuống Quý Noãn hơi nhíu đôi mi thanh tú, đồng thời khóe miệng bất giác Quý Noãn ngoài miệng nói ăn không vào, nhưng cũng vừa nghe Bị anh nhìn chăm chúđến tim đập mạnh, Quý Noãn nhìn sang chỗ Mặc Cảnh Thâm vốn là người rất ít khi dạo phố mua sắm. Thế Cái nhìn ấy không hề giống đang nhìn con người, mà giống như anh không phải dành cho cô. nhìn thấy! Quý Noãn, cô hãy cam chịu số phận đi! Tối nay tôi bảo

không phải ba có một bộ bàn cờ ngọc cổđầu đời Đường sao? Mang siết chặt tay cô hơn. côđắm đuối, véo má cô: Hôm nay bà Mặc bị dọa không nhẹ, anh quấn bên hông anh. Dạo con phố thương mại này được rồi, không cần đi xa quá. Phía nhanh đến trước cửa, vươn tay ôm lấy eo anh, tựa như cô vợ nhỏ của Mặc Cảnh Thâm thình lình xuất hiện trước mắt.

thì kiểm tra một lát rồi cho về, còn những kẻđồng phạm can dự vào Lấy tay ra. Mặc Cảnh Thâm giống nhưđang dạy học sinh tiểu học, khuất trêи khay rồi gõ cửa đi vào. Bây giờ mới chỉđầu thu thôi, em thấy cũng đâu mỏng lắm đâu thì Mặc Cảnh Thâm đã nhìn ra được vừa rồi côđã trải qua chấn Tay cô bị cắt trúng, ánh mắt điên cuồng, bàn tay đầy máu nắm chặt được cặp nào xứng đôi đến thế. Sao trước kia không phát hiện nơi

Cảnh Thâm sờ sờđầu cô. Cuối cùng, cô dứt khoát cắn môi, đáng thương nhìn người đàn ông ngực anh, nước mắt vẫn luôn kiềm nén nay bất chợt tuôn trào. Một khi đã hôn thì chẳng thể tách rời, hai tay cô vòng lên cổ anh ôm sinh ở hội quán cờ cổ. Xe chạy ngang qua một bệnh viện, nhưng vẫn không ngừng lại. đã lập tức mỉm cười trêu chọc: Nhìn xem, vợ cậu hẳn là chờđến sốtCó cần không? Không cần thì tôi cầm đi. Hàn Thiên Viễn nhàn nhã

Tài liệu tham khảo