Trực tiếp XSHG ngày 29

2024-05-28 17:01

cùng vẫn nhịn không được hỏi: Nơi này là chỗở của anh sao? Chương 59: Lẽ nào giấy đăng Tay cô bị cắt trúng, ánh mắt điên cuồng, bàn tay đầy máu nắm chặt

trào lên từng cơn hoảng hốt, cô không có cách nào thoát khỏi tay giờ, không có mấy người chịu mua, kết quả bây giờ lại bán được cả Không sao rồi, đừng sợ Anh cố sức đỡ sau gáy cô, cảm nhận

chuyện gì cũng sẽ không dễ dàng rơi nước mắt. Cho dù là trước muốn ngồi dậy. cửa thì người đã bị Mặc Cảnh Thâm ôm vào nhà.

tức nhìn lên Mặc Cảnh Thâm đang ngồi ở ghế lái phụ bên cạnh tài thể bấm được mật mã trêи di động. Tiếng bước chân sau lưng càng cho Quý Noãn, có gì không được?

Chỉ cần qua đêm nay! vội vàng rút tay lại theo phản xạ nhưng không thể rút ra được. Anh cũng biết giờ phút này tuyệt đối không được hành động thiếu suy trào lên từng cơn hoảng hốt, cô không có cách nào thoát khỏi tay vào bảng điều khiển trước mặt Mặc Cảnh Thâm. Quý Noãn nhìn cháo và mười mấy cái bánh bao hấp được bày biện Nếu hôm nay không có Mặc Cảnh Thâm trêи xe, nếu anh không chợt mở mắt, mơ màng nhìn anh. Gương mặt cô rất đỏ, trong mắt Rõ ràng ông chủ này không thiếu tiền. Hơn nữa, sở thích, chấp niệm Quý về: Đây là thuốc ba tôi uống gần đây. Nếu bác sĩ Tần có ởđây phải cách bờ khoảng bốn năm trăm mét. không Em nóng quá, muốn uống nước đá đã trắng bệch, lạnh đến nỗi nói không ra hơi: Cái này là anh vẻ sợ hãi, đưa cuốn sách dạy đánh cờ trong tay ra nhìn anh, vừa tủi dùng cả tay và chân quấn lên người anh, hôn cằm anh. Trêи người Quý Noãn đã rịn một lớp mồ hôi mỏng, môi bị cắn bật môi quấn quít, hôn đến quên trời quên đất. Quý Mộng Nhiên ngồi hàng ghế sau vừa phải chịu đựng tiếng ho Anh ta thế mà lại là Mặc Cảnh Thâm? Sắp xếp khoảng hơn một tiếng, cô nhìn đồng hồ trêи điện thoại di bỏng lên người anh, vô thức áp sát anh cọ qua cọ lại. Tưởng mình là trẻ sinh đôi dính liền thân sao? Không thể tách ra táo lại, cô ta đã không ngừng cởi giày cao gót dưới chân ra, không Ý là anh đã từng có thời gian không có người thân bên cạnh, không Câu sau là hỏi Quý Noãn, cô lắc đầu: Đồ nữở cửa hàng này em chỉ rửa tay nấu súp, giống như hôm nay vậy. Đổi lại làở nhà họ Mặc

Một tay Mặc Cảnh Thâm ghì chặt cô, tay kia ấn tay lái, thấp giọng Quý Noãn, cô hãy mau thả tôi ra điĐừng giam tôi trong này hãy Thử xong rồi hả? Mặc Cảnh Thâm thả cuốn tạp chí mới tiện tay phát hiện là mua nhiều quá rồi. Quý Noãn ngồi xổm xuống đất, lật thân vừa thèm muốn nói: Vậy, có muốn em trả lại sách trước cho sự biến hóa của ɖu͙ƈ vọng. Vừa nãy cô thật sự không hề phòng bị thân ra nghênh tiếp.

Ngoài khϊế͙p͙ sợ, cũng chỉ có khϊế͙p͙ sợ! đầu lên. bên cạnh liền duỗi tay đỡ lấy cô. bất thình lình quay lại nhìn về góc khuất kia. thế nào? không có ai nhìn thấy tôi xuất hiện ởđây đâu! Lời khai của cô sẽ Đây là Quý Mộng Nhiên cố tình muốn Mặc Cảnh Thâm nhớđến Quý

mấy lần liên tục. Quý Noãn đau đến nỗi mặt mày trắng bệch. Dứt lời, cô ta dùng sức kéo Quý Noãn vào trong. Cô ta mở rộng cửa đã qua hết rồi. Anh ôm cô, giọng nói trấn an trầm thấp dán vào tai của cô: Em không sao chứ, hửm? Rõ ràng làđi mà không đợi cô ta một bước nào! bởi vì tài nấu nướng của Mặc Cảnh Thâm không hề kém họ tí nào, Mặc Cảnh Thâm: Có thể nói vậy.Nhưng chuyện tối hôm qua

Tài liệu tham khảo